Trận chung kết FIFA Club World Cup giữa PSG và Chelsea tại New York đã khép lại với chiến thắng thuộc về PSG, mở ra một chương mới đầy tự hào cho bóng đá Pháp. Tuy nhiên, phản ứng của người hâm mộ tại Paris, nơi đặt trụ sở của đội bóng, lại trái ngược hoàn toàn với không khí cuồng nhiệt tại Mỹ. Trong khi sân vận động MetLife chật kín khán giả, Paris lại khá trầm lắng, đặt ra câu hỏi về sức hút của giải đấu cấp thế giới này đối với người hâm mộ châu Âu nói chung và Pháp nói riêng.
PSG vô địch Club World Cup: Sức hút trái ngược giữa New York và Paris
Sự thiếu vắng những màn hình lớn công cộng, các fanzone sôi động thường thấy trong các trận đấu lớn đã gây bất ngờ. PSG chỉ bố trí một màn hình nhỏ tại sân Parc des Princes, phục vụ khoảng 1.000 người. Điều này hoàn toàn trái ngược với sự kiện đội tuyển Pháp tham dự World Cup, khi cả Paris chìm trong sắc đỏ-xanh của lá cờ nước nhà, tràn đầy niềm tin và hy vọng. Sự im lặng này đặt ra nhiều câu hỏi cần được giải đáp.
Một số người hâm mộ đành tìm đến các quán bar truyền thống như Le Perroquet để theo dõi trận đấu. Tuy nhiên, ngay cả những địa điểm quen thuộc này cũng nhanh chóng kín chỗ, cho thấy một lượng người hâm mộ nhất định vẫn dành sự quan tâm đến trận chung kết. Cộng đồng ultras CUP, dù có một số thành viên bay sang Mỹ theo sự hỗ trợ của CLB, cũng không tổ chức các hoạt động cổ vũ lớn tại Paris.
PSG vô địch Club World Cup: Sức hút trái ngược giữa New York và Paris
Sự thiếu nhiệt huyết này có thể xuất phát từ nhiều nguyên nhân. Thứ nhất, Club World Cup chưa được người hâm mộ châu Âu đánh giá cao như Champions League hay World Cup. Giải đấu này, dù mang tầm cỡ thế giới, vẫn chưa tạo được sức hút tương đương với các giải đấu danh giá khác trong lòng người hâm mộ.
Thứ hai, khung giờ thi đấu không thuận lợi cho khán giả tại châu Âu cũng là một trở ngại lớn. Sự khác biệt múi giờ giữa Mỹ và Pháp khiến nhiều người khó theo dõi trận đấu trực tiếp, làm giảm đi hứng thú và sự hào hứng.
Một yếu tố nữa góp phần làm giảm sức hút của trận đấu tại Paris chính là sự lựa chọn giải trí thay thế. Màn hình lớn tại trường đua Longchamp, kết hợp đua ngựa và DJ set, tuy thu hút được một lượng khán giả nhất định, nhưng với giá vé tối thiểu 17 euro, nó thiên về giải trí hơn là một sự kiện cổ vũ bóng đá thuần túy.
Việc PSG chỉ dựng một màn hình nhỏ tại sân nhà, trái ngược với không khí sôi động tại New York, cho thấy sự khác biệt đáng kể về cách tiếp cận khán giả và tạo không khí chung của CLB. Điều này đặt ra câu hỏi về chiến lược truyền thông và tương tác với người hâm mộ của đội bóng.
Dù vậy, chiến thắng của PSG tại Club World Cup vẫn là một cột mốc lịch sử quan trọng. Việc trở thành câu lạc bộ Pháp đầu tiên đăng quang ngôi vị vô địch thế giới cấp CLB là một thành tựu đáng tự hào và ghi nhận. Tuy nhiên, câu hỏi còn lại là liệu sau chiến thắng này, Paris có thực sự sục sôi vì bóng đá hay chiếc cúp chỉ là một kỷ niệm thêm vào bộ sưu tập danh hiệu đã có?
Có lẽ, việc nâng cao nhận thức về giải đấu, cải thiện khung giờ phát sóng, và tạo ra nhiều hoạt động tương tác với người hâm mộ sẽ giúp giải đấu này được đón nhận nồng nhiệt hơn tại châu Âu nói chung và Pháp nói riêng trong tương lai.
Sự kiện này cho thấy tầm quan trọng của việc xây dựng chiến lược truyền thông hiệu quả để thu hút sự quan tâm của người hâm mộ và khẳng định vị thế của một giải đấu tầm cỡ thế giới. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể kỳ vọng sự cuồng nhiệt của bóng đá sẽ lan tỏa rộng khắp, không chỉ ở New York mà còn ở cả Paris và trên khắp thế giới.